Wednesday, October 21, 2020

Còn yêu nhưng không thể quay về bên nhau…

Ảnh: Internet
"Mình làm lại từ đầu nhé!"

Câu nói như xé lòng khiến tôi đứng hình. Tôi đã nghĩ mình sẽ rất vui nhưng không ngờ đến khi tự tai mình nghe thấy từng câu từng chữ này thốt ra từ miệng anh thì tôi lại không biết nói gì. Cảm giác đau đớn cùng những thương tổn khi xưa dội về khiến trai tim tôi nghẹn ngào… chúng muốn ngừng đập.

Hay do tôi không còn yêu anh?

Tôi không rõ. Tôi sợ. Sợ bị lừa dối lần nữa. Sợ đang trong những ngọt ngào anh lại bất chợt rời đi lần nữa. Sợ đôi bàn tay chưa kịp đan lại cho khăng khít đã bị gỡ ra. Sợ vòng ôm vừa kịp quen lại thì đã hụt hẫng như mình chỉ đang ôm lấy những ảo ảnh. Sợ câu nói “Mình làm lại từ đầu nhé!” chỉ là tiếng vọng từ ảo giác của chính bản thân mình.

Tôi nhìn anh, con người bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt tôi. Dù cho sợ hãi thế nào tôi vẫn phải thừa nhận rằng tôi đang nhớ anh. Nhưng tôi chả thể làm gì để thể hiện nỗi nhớ đó cả, ngoài việc cứ ngẩn người nhìn anh thì tôi dường như chả thể làm được điều gì nữa!

“Có phải anh không còn cơ hội nữa không?”

Anh hỏi thêm khi phải đối mặt với sự lặng thinh của tôi, ánh mắt ấy nhìn tôi dò hỏi và tiếc nuối, cũng có chút lo sợ… Tôi vẫn im lặng. Tâm trí tôi đang trôi về những ký ức cũ của những ngày gần một năm về trước. Tiếng nói cười của cả hai trong những ngày hạnh phúc hòa cùng tiếng khóc của chính mình trong những ngày đã mất nhau khiến tôi không đứng vững. Tay tôi bấu chặt vào cửa, đôi mắt bắt đầu đong đầy những giọt nước.

Nhìn tôi rơi nước mắt anh im lặng và cũng rơi nước mắt. Trời vội vã đổ cơn giông. Anh đứng phía ngoài không có mái hiên che cũng không dám tiến lên nửa bước. Tôi quá đau đớn, chìm vào những xúc cảm dần dần khuỵu xuống bên thềm nhà. Cứ như vậy… tôi ngồi khóc, anh đứng nhìn tôi cũng khóc theo cả cơ thể ướt rượt trong cơn mưa bất chợt.

Cho đến khi mưa tạnh tôi vẫn còn nức nở, những giọt nước đọng trên mái và lá cây vẫn còn nhỏ từng giọt. Anh tiến lại khuỵu chân xuống lấy tay lau đi những vệt nước mắt cuối cùng nơi khóe mi của tôi. Anh nói lời xin lỗi rồi rời khỏi… Đó là lần cuối cùng tôi gặp anh…

Gi
Một bài viết cũ từ - (24/05/2020 - 3: 53 pm)

No comments:

Post a Comment