Thursday, January 16, 2020

Ông Công Ông Táo ngoại truyện

Kết quả hình ảnh cho tươi sáng
(Ảnh: Internet)
Sau khi được Thượng Đế sắc phong ba linh hồn bơ vơ thành ba vị Thần Tiên (Định Phúc Táo Quân) cai quản bếp núc, việc trong nhà và công việc chợ búa trong một gia đình thì ba linh hồn có thể đàng hoàng đối diện với nhau cùng nói một tiếng công bằng với tất cả mọi chuyện đã qua.

- Ông Thổ Địa à, sao ông lại đối xử tệ bạc với bà Thổ Kỳ thế?

Thổ Công chắp tay sau lưng, không nhìn Thổ Địa mà nhìn ra xa xăm những dãy núi trập trùng, thở dài thắc mắc.

- Chắc do tôi đã đòi hỏi quá cao ở một người vợ chỉ tiết tảo tần bên tôi. Tôi luôn muốn vợ tôi đã tốt thì phải tốt hơn nữa!

Thổ Đại chua chát nói, nước mắt lại chẳng thể rơi như hồi còn làm con người nữa, vì Thần Tiên không biết khóc!

- Chắc hẳn ông đã rất hối hận. Tôi cũng hối hận lắm!

- Tại sao? Ông đã làm được rất nhiều việc cho cô ấy rồi, người hối hận và đáng trách chỉ có tôi thôi.

Thổ Đại đặt tay lên vai Thổ Công an ủi.

- Vì tôi không xuất hiện sớm hơn, để cô ấy phải đi quãng đường đau khổ ấy một mình quá lâu.

Câu nói này của Thổ Công làm Thổ Địa càng dằn vặt và hối hận hơn trăm ngàn lần. Chỉ tiếc rằng ông chẳng còn ở kiếp của con người để trả nợ ân tình ấy nữa.

- Ông đã bao giờ xin lỗi cô ấy chưa? – Thổ Công Tiếp lời.

- Tôi… tôi…

Thổ Địa cảm thấy tối tăm mặt mũi. Khi gặp lại vợ cũ tại nhà của chồng mới, ông chưa một lần xin lỗi bà, ông chỉ biết bước vào nhà theo bà và ăn cơm bà nấu, lại một lần nữa ông trở thành người chỉ biết nhận lấy những tình cảm chân thành từ phía bà. Nhìn lên trời cao, ông thấy đau đớn nơi ngực trái vô cùng. Giá mà có thể đổ lệ thì tốt biết bao, ông thầm ước ao!

- Cô ấy tới rồi, khi là người chưa nói ra được thì khi thành Thần Tiên hãy làm nốt những điều còn dang dở đi. – Thổ Công trầm tư nhìn về phía Thổ Kỳ đang tất tả việc chợ búa của Gia chủ.

Thổ Địa tiến lại gần bên Thổ Kỳ, bà dừng tay lại, nhìn ông một hồi rồi cũng hiểu ý ông muốn nói chuyện cùng mình nên hai người cùng nhau bước ra hiên nhà chuyện trò.

- Xin lỗi! Tôi xin lỗi vì đã làm em khổ. Lần cuối này thôi hãy để tôi được kêu tên em nhé! Nhi! Quãng thời gian qua em chắc hẳn đã phải rất đau khổ khi ở bên tôi.

- Thổ Địa à, không sao đâu! Mọi chuyện đã qua rồi. Ông không thấy trước khi chết tôi đã được hạnh phúc sao!

Thổ Kỳ nhìn ra sân nhà, thấy những chú gà đang chầm chậm mổ từng hạt thóc thì cười đầy hạnh phúc. Nụ cười ấy rạng rỡ và trong sáng như ánh mặt trời lúc ban mai.

- Giờ tôi chỉ mong chúng ta, tôi, ông và Thổ Công có thể hòa thuận để bảo vệ hạnh phúc của Gia chủ thôi. Vì việc khiến mỗi một gia đình hạnh phúc, bình yên chính là chúng ta đã thành công trong việc sửa sai chuyện quá khứ rồi. – Thổ Kỳ tiếp lời.

- Cảm ơn em!

Bất giác đôi mắt của Thổ Địa đổ được một giọt lệ. Hóa ra khi người ta được thứ tha và chịu buông bỏ mọi đau khổ, dằn vặt thì điều kỳ diệu gì cũng có thể xảy ra. Thượng Đế đã ban cho ông một giọt lệ để ông có thể cảm ơn người mà ông luôn chỉ biết làm tổn thương ấy, để ông biết có được một sự tha thứ là khó khăn nhường nào!

Thổ Công nãy giờ đứng phía sau cũng bước lên trước cùng hai người. Cả ba mỉm cười nhìn nhau và cùng ngước lên trời xanh. Mai này mỗi ngày chắc hẳn đều sẽ là một ngày hạnh phúc…


Thiên Yết
(11:11 am – 16/01/2020)
P/s: Copy vui lòng dẫn nguồn, cảm ơn mọi người đã luôn bên mình ^^!