Monday, November 18, 2019

Ai cũng có ký ức cùng những cơn mưa...

(Nguồn ảnh: Internet; Sửa ảnh: Thiên Yết)

Nay gió mùa về nên mưa to lắm. Cái lạnh chưa sâu ngay nhưng mà dầm mưa gần tiếng đồng hồ nên đôi tay và đôi chân lạnh ngắt. Dòng người qua lại chậm như đàn rùa đang cố đua, nhích từng chút, từng chút một. Trong lòng tưởng sẽ bực bội, nào ngờ đâu lại nhớ tới một ngày mưa khác...

Ngày mưa đó có hai con người cùng nhau nói cười, tay chạm nhau đầy ngại ngùng dưới cơn mưa cuối thu. Hai trái tim cứ rộn ràng yêu thương thế đó. Cùng chờ cho mưa tạnh tại trạm bus mà không ai dám nhìn ai lâu, thi thoảng lại len lén rồi cười tủm tỉm như những đứa trẻ bị chọc cho thẹn thùng. 

Dưới cơn mưa hôm ấy cả hai tưởng rằng đã là chân ái của cuộc đời nhau, cả hai tưởng rằng qua nắng, qua mưa cùng nhau sẽ cứ vậy bền vững mà cạnh nhau thôi. Nhưng hóa ra viễn cảnh màu hồng vốn dĩ chỉ có trên phim ảnh. 

Người có biết nay mưa không? Người có thấy lạnh không? Người có nhớ ai đó như ai đó đang nhớ người không?

Có rất nhiều câu hỏi muốn gửi tới một người không biết nên gọi bằng tên gọi nào, chỉ biết đó là người mà chỉ cần nghĩ tới là khóe mi lại nặng dần những giọt nước. 

Bầu trời đêm nay không có sao, nặng trịch những mây và gió thổi. Lạnh lắm, lòng cũng chua chát và ngập tràn thương nhớ lắm...

Ngày mưa hóa ra là vậy. Hóa ra cái cảm giác cô đơn khi mưa xuống là như vậy. Nhớ về những vui tươi ngày nào mà vô tình làm nước mắt và mưa hòa làm một. Nhòe nhoẹt những suy tư vụn vỡ...

Đông đã tới vài lần theo những đợt gió mùa dài ngắn khác nhau... ấy vậy mà người ở đâu không thấy tới nơi đây.

Mưa đang rơi... đang rơi... theo dòng ký ức tràn vào trái tim đầy thương tổn...

Lạnh!

Thiên Yết
(18/11/2019 - 9:49 pm)
P/s: Copy vui lòng dẫn nguồn, cảm ơn mọi người nha ^^.

Sunday, November 17, 2019

Vài giây nữa thôi...

(Nguồn ảnh: Internet; Sửa ảnh: Thiên Yết)

Thẫn thờ nhìn vào khoảng không phía trước, vẫn là khung cảnh mọi khi, vẫn đèn đường, vẫn những hàng cây quen thuộc, vẫn những tòa nhà cao chót vót ấy nhưng mà... trống rỗng và vô vọng không một lý do. Màn đêm ấy sao lại cô đơn đến thế!

Sáng sớm, không khí vẫn lành lạnh hanh hao nơi cánh mũi, hít một bụng đầy khí trời ban sớm nhưng trong lòng sao lại đau khổ thế. Chân trời dần sáng rồi, chắc sẽ là một ngày nắng đẹp đẽ nhưng sao trong lòng lại ngập nỗi nhớ như đứng trước hoàng hôn chứ không còn là bình minh nữa! Nhớ!

Những cung đường ngày ngày đi qua, nay một mình trên chiếc xe gắn máy, băng qua mọi nẻo và ngõ ngách, càng đi càng thấy con tim tê dại... Hình như bóng hình ai đó, hình như cảm giác có ai đó ngồi chung xe không khi nào mất đi mà nó đang hiện hữu mỗi tích tắc, mỗi giây...

"Vài giây nữa thôi, người về lại được không?" Lời bài hát từ quán cà phê nhạc sống vang lên như con dao đâm chính diện vào trái tim còn đang đầy những vết thương lớn nhỏ, nỗi đau đã đau nay càng thêm đau. Bởi chẳng còn ai về lại nữa, chẳng còn ai vì thương mình mà về nữa...

Nếu cứ khép mi mà nỗi buồn cũng khép lại vào cuối ngày thì có thể tạm trốn vào mỗi giấc ngủ để con tim nhẹ nhõm hơn. Nhưng không, ngay cả trong mơ những dấu yêu đó vẫn vẹn nguyên như ngày nào. Vài giây nữa thôi, thật mong người có thể một lần ngoảnh lại để thấy ai đó vẫn đang thẫn thờ trong sự bàng hoàng của phân ly...

"Vài giây nữa thôi..."

"Vài giây nữa thôi, cho vơi bao chờ mong!"

Thiên Yết
(17/11/2019 - 7:07pm)
Lời bài hát sử dụng trong bài viết: "Vài giây nữa thôi - Reddy"
P/s: Copy vui lòng dẫn nguồn, cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ mình nhé. ^^

Friday, September 27, 2019

Sinh vật 3 giới tính được tìm thấy tại tại bang California (Hoa Kỳ)

Ở một nơi gần như không có sự sống, người ta vừa tìm thấy một sinh vật có đến... 3 giới tính và khiến khoa học choáng ngợp
Giống như Thung lũng Chết của Nam Cực, hay vùng sâu nhất của đại dương dưới đáy vực Mariana, hồ Mono tại bang California (Hoa Kỳ) cũng là một nơi không hề lý tưởng cho sự sống, thậm chí được xem là vùng đất chết đối với đa số sinh vật. Do nước hồ có hàm lượng muối thuộc vào dạng cực mặn nên ngoại trừ vi khuẩn và tảo, chỉ có đúng 1 loài tôm tồn tại được ở đây thôi.
(Hồ Mono cực mặn ở Hoa Kỳ)
Nhưng khi đào sâu nghiên cứu, các nhà khoa học từ Viện công nghệ California mới nhận thấy bên trong nước hồ có chứa nhiều điểm thú vị hơn con người tưởng. Mới đây, họ đã tìm ra 8 loài giun siêu nhỏ trong và xung quanh hồ. Đặc biệt, một trong số đó gây bất ngờ cực mạnh.

Nó được đặt tên là Auanema sp. - một sinh vật thuộc họ tuyến trùng. Lý do nó được chú ý là bởi sinh vật này sở hữu không chỉ 1 hoặc 2 giới tính (đơn tính và lưỡng tính), mà có tới... 3 giới tính khác nhau. Chưa kể, chúng còn sống rất dai khi tồn tại được trong môi trường nhiễm arsen cao hơn nồng độ chịu đựng của con người tới 500 lần.

Thông thường ở các loài tuyến trùng, giới tính với chúng rất đơn giản: được chia thành những loài lưỡng tính, hoặc con đực. Nhưng với Auanema sp., chúng còn có cả giới tính cái, nên còn được gọi là loài "tam tính". Đặc biệt hơn, những con giun có giới tính đực và cái dường như bị hấp dẫn bởi nhau.
Với phát hiện này, các nhà nghiên cứu cho rằng loài giun mới có khả năng sinh nở, thay vì chỉ nhân bản - một điều chưa từng có đối với họ tuyến trùng.

Theo các chuyên gia, đây là một loài giun đặc biệt và nơi nó sống cũng hết sức đặc biệt, và điều này có thể gây ảnh hưởng đến khả năng của nó. Nhóm nghiên cứu cho rằng cơ chế sinh sản của chúng là một phần nguyên do giúp chúng tồn tại trong môi trường có nồng độ muối cao đến chết người như hồ Mono.

"Nghiên cứu này cho thấy chúng ta còn rất nhiều điều cần tìm hiểu về các loài vật sống trong môi trường khắc nghiệt." - Pei-Yin Shih, tác giả nghiên cứu cho biết.

Khi so sánh với 2 loài tuyến trùng cùng họ khác, các nhà nghiên cứu nhận thấy 2 loài kia cũng có khả năng kháng arsen trong nước ở mức độ cao. Vấn đề nằm ở chỗ môi trường sống của chúng không đến mức nhiều arsen như vậy, và điều này khiến mọi chuyện trở nên khó hiểu.
(ADN của vi sinh vật trong hồ cũng kháng lại arsen)
"Các loài Auanema trước kia sống tách biệt trong các mảnh đất màu mỡ với hàm lượng phosphate cao. Vì arsen thường bị hấp thụ kèm với phosphate, nên có lẽ nồng độ phosphate cao cũng làm tăng khả năng kháng arsen của động vật," - các chuyên gia đặt giả thuyết.

Được biết, hồ Mono có độ mặn nồng độ pH còn cao hơn cả một chất kiềm mạnh như baking soda. Vậy mà ở đó vẫn tồn tại sinh vật sống, thậm chí là sinh sôi mạnh như tuyến trùng.

Trên thế giới có khoảng 57 triệu loài giun tương tự như vậy.

Nghiên cứu được công bố trên tạp chí Current Biology.

Sưu tầm từ Kênh 14

Monday, July 29, 2019

Cơn mưa thanh xuân

(Ảnh: Internet)
Người ta có thể dễ dàng tỏ tình với người mình yêu, có thể thản nhiên nắm tay hay dựa đầu vào người ấy, nhưng tôi lại chả thể làm được những điều vô cùng giản đơn như vậy. Ngay cả khi anh đã gần kề bên tôi, chỉ cần đưa tay ra là tôi có thể chạm vào da thịt anh mà tôi cũng không làm được. Có gì đó ngượng ngùng vây lấy tôi. Tôi sợ, sợ làm anh khó chịu, sợ làm anh có cảm giác tôi đang đốt cháy giai đoạn.

Tôi bắt đầu nói chuyện với anh từ đầu mùa xuân, cái khoảnh khắc vẫn còn vấn vương chút lạnh của mùa đông và sự ẩm ướt của mưa bụi bay. Những câu chuyện giữa chúng tôi không quá hài hước, cũng không quá nhàm chán, chỉ là tôi không thể để nó dừng lại, và cứ thế, cứ thế tôi ngày ngày cùng anh dệt nên câu chuyện mơ hồ giữa hai người khác giới.

Anh nói: "Anh không rõ đó có phải là thích không!". Tôi cũng nói với anh y trang vậy... Chúng tôi khác nhau nhiều lắm, nhưng lại có vài điểm giống nhau trong suy nghĩ. Tôi có thể dễ dàng tâm sự với anh những điều mà người khác phải chờ đợi bảy đến tám năm mới được giải đáp. Cũng không rõ bởi vì sao, chỉ biết tự nhiên tôi tin anh. Có đôi khi chợt nghĩ nếu một ngày nào đó mọi bí mật mà tôi tự nguyện kể cho anh bị phô bày ra cho thiên hạ biết thì tôi sẽ chỉ mỉm cười vẫy tay chào anh và mãi mãi không bao giờ giao tiếp lại với anh nữa. Đó là hình phạt duy nhất mà tôi dành cho anh. Vì tôi có cảm tình với anh nên tôi không thể đánh, mắng hay giận anh mà tôi giận chính mình đã mù quáng tin anh thôi. Nên nếu anh thực sự phản bội lòng tin ấy thì đối với tôi anh sẽ trở nên vô hình...

Tất nhiên tôi không mong điều đó xảy ra, điều tôi muốn là cùng anh trải qua bốn mùa trong một năm, và từng khoảnh khắc mưa nắng trong cuộc đời!

Chợt nhớ lần tôi, anh và bạn bè đã có một cuộc dã ngoại ngắn ngủi ở nơi nào đó xa thành phố đông đúc và xô bồ. Chúng tôi đã trải qua đoạn đường nắng cháy da, thịt lúc khởi hành và trở về thành phố cùng cơn mưa rào và ánh cầu vồng xa xa... Tôi đã nhìn thấy thiên thần ẩn trong những đám mây. Người ấy cầm chiếc gậy phép phẩy lên dải cầu vồng xinh đẹp thứ gì đó mà tôi vô tình bắt gặp... đó hình như là những điều đẹp đẽ nhất của thanh xuân. Có thể tôi quá mộng mơ khi tưởng tượng ra viễn cảnh xinh đẹp ấy lúc ngồi sau xe anh. Tôi thừa nhận! Nhưng. Tôi tin rằng đó là sự thật, bởi khi bạn thật sự tin thì mọi điều dẫu có hoang đường tới đâu cũng có thể một lần trở thành hiện thực trong cuộc đời của bạn!

Vẫn chưa thể nói ra tình cảm của mình với anh vào khoảnh khắc mà mình có cơ hội để bày tỏ, tôi thật sự tiếc, nhưng tôi không hối hận. Tôi muốn mình có thể nói ra lời yêu vào khoảnh khắc mà mình tỉnh táo nhất, chứ không phải mượn rượu hay bất kỳ lý do từ cuộc vui nào để làm điều đó. Tôi muốn được dựa vào bờ vai rắn chắc của anh, nhắm hờ đôi mắt và chìm vào giấc ngủ cùng anh... bên hiên nhà - nơi tổ ấm của chúng tôi được hình thành. Tương lai đó liệu có thể trở thành hiện thực không?

Tình yêu trong tôi còn chưa rõ ràng, nhưng nguyện ước được cùng anh trải qua bốn mùa xuân, hạ, thu, đông là có thật, dẫu có nắng mưa trên đầu thì tôi cũng không lo ngại nữa, vì tôi có anh rồi...

Nhưng... anh có yêu tôi không?

Thiên Yết
(08:02 pm - 29/07/2019)
P/s: Vui lòng dẫn nguồn nếu mang bài viết đi xa khỏi blog này. ^^. Cảm ơn mọi người đã đọc bài nhé! :D

Wednesday, June 5, 2019

Có những khi chỉ nghĩ về ai đó

Kết quả hình ảnh cho em nhớ anh
(Ảnh: Internet)
Hai tư giờ trôi qua thật mau, mà cũng thật chậm, tôi như người trên mây cả một ngày trời chỉ để nghĩ về anh, về những điều chắc chẳng có thật giữa tôi và anh. Bởi cái gì người ta hay nghĩ đến thì sẽ không bao giờ thành hiện thực...
Tôi không rõ giữa chúng tôi là loại tình cảm gì chỉ là khi xa thì nhớ mà khi gần lại càng nhớ hơn. Không có gì rõ ràng giữa hai đứa cả. Chỉ là nhìn nhau lâu thì ngại ngùng mà không nhìn thì lại cứ len lén như kẻ gian.
Chả biết từ bao giờ anh dần chiếm lấy tâm trí tôi, con tim tôi, giá mà có thể tìm được câu trả lời giữa ngàn vạn lý do đưa ra để phủ nhận rằng... tôi đang có tình cảm với anh.
Có người hỏi tôi rằng tôi thương anh à? Tôi chợt giật mình, run một chút, ngại một chút và suy tư nhiều chút... tôi không biết. Hay là tôi thương anh thật?
Người đó lại nói thêm rằng có khi nào anh thương tôi mà tôi không được biết. Tôi chợt thấy tim mình lỡ nhịp. Vậy có phải là tôi có tình cảm đặc biệt với anh.
Nhiều lúc nằm mơ tôi thấy bao người nhưng chẳng nhớ rõ họ là ai, chỉ nhớ được là có anh trong những giấc mơ đó.
Trong mơ anh hiện lên thật hơn bao giờ hết, chúng tôi đã vô cùng hạnh phúc giữa thế giới bon chen ngoài kia, chỉ tiếc niềm hạnh phúc đó không có thật.
Tôi từng hỏi anh rằng anh ơi, anh thích ai rồi à? Anh ừ... tôi hỏi thêm tôi có biết người đó là ai không thì anh bảo biết chứ, vì người đó, anh và tôi quen nhau. Thế cho nên để tình cảm trong tôi dành cho anh lớn dần hay phá vỡ nó chắc hẳn tôi đã tự tìm cho mình câu trả lời rồi. Nhưng mà... tôi lại muốn hy vọng rằng anh lừa tôi...
Hóa ra từ tận sâu trong lòng một người luôn như vậy, dù biết đúng sai, trắng đen ra sao rồi nhưng vẫn một mực mù quáng đi chệch hướng. Dù có thể đi qua vũng lầy nhưng vì ai đó vẫn có thể bước xuống vùng nguy hiểm, dẫu bản thân có thể tổn thương, thậm chí mất đi mạng sống.
Có những khi chỉ nghĩ về ai đó, hoặc chỉ muốn thuộc về ai đó, nhưng đây mãi mãi chỉ là một giấc mộng dang dở giữa hàng vạn giấc mộng trong cuộc đời mà một con người phải trải qua...

Thiên yết
(11:13 pm - 05/06/2019)
P/s: Copy vui lòng dẫn nguồn hoặc inb mình nhé, cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ mình ^^