Sunday, October 18, 2020

Khi tình cảm của chính mình thay đổi

Ảnh: Internet
Đi cả một quãng đường dài tưởng rằng mình đủ khôn khéo để có thể khiến tình cảm trong lòng mình thuận theo lý trí. Tức là cái đầu bảo thích mới được thích, bảo yêu mới được yêu. Ấy thế mà đến sau cùng lý trí vẫn thua con tim. 

Con tim không quá thao thức vì thứ tình cảm mới chớm nở này. Nó chỉ khiến mình khó chịu. Mình không thể nhìn người đó trực diện, cũng không thể nói cười vô tư như trước. Mình có chút quan tâm dành cho người đó nhưng chẳng thể thản nhiên nói ra. Ví dụ đột nhiên người đó biến mất, nếu là trước kia mình có thể lập tức nhắn một tin: "Bạn đi đâu thế?". Nhưng bây giờ mình lại không thể, tất cả những điều mình làm chỉ là im lặng mà thôi. Rõ ràng mọi chuyện vẫn như trước đây chỉ có tình cảm trong mình đổi thay khiến cho mọi chuyện trở nên gượng gạo. 

Cũng bởi những đổi thay ấy mà mình sợ hãi, tự xây dựng xung quanh mình những rào chắn. Những rào chắn đó để cản người ấy lại gần mình hay để ngăn cấm tình cảm của mình dành cho người đó thì mình hoàn toàn không trả lời được. Các bạn có biết không, đây thật sự là một loại tình cảm khiến người ta khó chịu và mệt mỏi.

Mỗi ngày nhìn người đó qua lại trước mặt, mình đều tự đặt ra một câu hỏi: "Ê! Mày thật sự thích bạn ấy rồi sao? Tại sao mày lại có những cảm xúc này dành cho bạn ấy?". Và từ đó mình bận rộn mỗi ngày vì có thêm một việc là phân tích tình cảm của chính mình. Đối với rất nhiều người, khi họ tìm đến mình và nhờ mình cho lời khuyên về chuyện tình cảm của họ mình đều có thể dễ dàng phân tích và đưa ra đáp án một cách vô cùng khách quan. Nhưng đến lượt mình thì mình hoàn toàn không thể!

Thích! Không thích! Thích! Không thích! Thích! Không thích... Không phải hai đáp án đó, sự thật là mình cần người đó! Sau tất cả, mình nhận ra mình cần người đó. Vậy thì đó là thích hay không thích? Nếu đây là câu chuyện của người khác, họ mang đến kể lể và nhờ cho lời khuyên thì mình sẽ thẳng thắn nói với họ rằng: "Ồ, mày thích nó rồi, rõ ràng là thích rồi, tiến tới thôi chứ còn gì nữa!"; nhưng đứng trên phương diện là cá nhân mình thì mình vẫn không thể có câu trả lời cho vấn đề này.

Chắc có lẽ thứ mà mình cần lúc này là thời gian. Thời gian để xem bản thân sau cùng có còn vì người đó mà để tâm nữa hay không? Đúng vậy, chính là như thế!

Khi tình cảm của chính mình thay đổi... nó khiến cho mình trở nên ngu ngốc. Cho dù thường ngày mình có là một kẻ thông tuệ thì vào khoảnh khắc mọi giác quan trong mình bắt đầu có những xáo trộn chính là lúc mình bắt đầu trở nên ngu ngốc. Hoàn toàn ngu ngốc!

Gi
(18/10/2020 - 09:04pm)

No comments:

Post a Comment