Monday, May 3, 2021

Có một người đến để cứu vớt một người...

(Ảnh: Pinterest)

Có một người trong lòng đầy tổn thương, tự khóa mình lại, kìm nén mọi cảm xúc. Người đó dùng sự gai góc để đối mặt với cả thế giới. Cứ ngỡ bản thân mạnh mẽ như họ tưởng thật, nào ngờ khi mọi chuyện quá sức chịu đựng thì chỉ một gợn cảm xúc nhỏ ngang qua cũng khiến họ òa khóc như đứa trẻ.

Đôi vai run lên bất chợt, những giọt nước mắt nóng hổi chứa đầy sự ấm ức chẳng ai hiểu thấu. Bỗng một bàn tay xuất hiện, ấm áp tới nỗi bức tường băng giá bao năm cũng đành vỡ tan. Ánh mắt họ chạm nhau, một bên khóe mắt còn chưa khô, một bên ánh cười như tia nắng mai soi rọi màn đêm âm u trong lòng ai đó. 

Trong tích tắc người tổn thương có chỗ bấu víu chộp vội bàn tay ấm để bước qua khỏi vùng an toàn nhưng lạnh lẽo bấy lâu. Hóa ra thế giới ngoài kia lại tươi sáng như thế, lại thư thả và đáng yêu như thế. 

Người có đôi mắt biết cười ấy đến như con gió và rời đi cũng nhanh y như cách mà họ đến. Chắc có lẽ trong cuộc đời hỗn tạp này, sự xuất hiện của họ chỉ để cứu vớt một tâm hồn tổn thương đang đứng trên bờ vực của sự buông xuôi mọi thứ. 

Có đôi lần người mang trong mình sự tổn thương năm xưa chợt nhớ tới người có đôi mắt biết cười, họ bất giác nhoẻn miệng cười rồi quay bước tiến về phía tươi sáng đang chờ đón họ...

Cảm ơn người đã đến, dù chỉ là trong khoảnh khắc!

Gi

(11:16 pm - 03/05/2021)