Wednesday, August 1, 2018

Mình ngủ với nhau đi!

(Ảnh: Internet)
Nó thích hắn! Nhưng hắn thích nó hay không thì còn là một điều mơ hồ như khói sương!

Thứ tình cảm ấy đã có từ lâu lắm rồi, trước cả khi nó nhận ra mình thích hắn nhiều như bây giờ. Là thích? Không hẳn chỉ là thích! Có lẽ là yêu...

Những tin nhắn cợt nhả, những hững hờ hắn thả trôi vào mối quan hệ của hai đứa làm nó tê dại. Nó buồn vì câu chuyện tình yêu của mình không được như mong đợi.

Hắn quan tâm nó, hắn trò chuyện với nó, hắn luôn bên nó khi nó cần... Thế nhưng hắn lại không bao giờ nói rằng hắn có tình cảm với nó - thứ tình cảm yêu đương trai gái mà nó đang mộng mơ.

Nó bất lực với những nhớ nhung, chờ đợi và thèm khát mỗi ngày, tâm can nó bị chính mớ suy tư rối bời của đứa con gái đang yêu cào xé. Nó đau - nỗi đau vô hình do nó tự ngộ nhận vơ lấy!

Hắn đã từng nói "Em lấy chồng đi thì anh cũng lấy vợ!", hắn cũng từng nói "Sao giờ em vẫn ế, có phải em chờ anh không?", và hắn cũng đã từng nói "Anh thích em lắm, em gái à!"... Tất cả mọi thứ hắn nói dù cố ý hay vô tình thì cũng giống như đang thả "bả" nó - đứa con gái ngây thơ hiếm có này!

Nó bị lẫn lộn giữa tình yêu và tình bạn thân thiết với hắn. Những lúc hắn nói vài điều tưởng như tỏ tình với nó thì lại kèm theo sự đùa giỡn nên bảo nó tin rằng hắn thích hay yêu nó làm sao nó có thể tin nổi. Nó không thể! Nó không bao giờ có thể!

Nhiều lần nó định hỏi rằng "Anh thích em à?", nhưng khi bắt đầu vào câu chuyện nó lại run rẩy, cuối cùng mọi thứ lại trôi vào dĩ vãng. Nó và hắn như mèo và chuột vờn nhau trong mối quan hệ rối ren đó.

...

Cho đến một hôm, hắn rủ nó đi uống bia. Hắn bất chợt kể rằng hắn đã từng yêu, từng chia ly, từng đổ vỡ và hắn sợ... Nó nghe không sót một từ, giọng hắn cứ đều đều đi vào con tim non nớt chỉ biết yêu hắn của nó. Nó thấy cay sống mũi phải vờ ngáp ngủ để che đậy giọt nước mắt tràn mi của mình.

Hắn và nó uống hết bảy ca bia hơi to phạc rồi dìu dắt nhau rời đi. Gọi một chiếc taxi, hắn đưa nó về nhà, nhà nó hay nhà hắn cả hai chẳng còn phân biệt được. Bởi vì dù là nhà ai đi chăng nữa thì hai đứa cũng quá rõ từng ngóc ngách trong nhà nhau...

Lấy chân đẩy cửa phòng hắn loạng choạng dìu nó lên giường, tháo dép và kéo chăn đắp cho nó. Hắn nhìn nó say mê một hồi lâu rồi đứng dậy loạng choạng đi ra ngoài. Tay hắn vừa chạm vào cửa thì nó bỗng xuất hiện ôm hắn từ phía sau. Nó nói trong hơi men "Mình... ngủ với nhau đi! Thật trong sáng! Em muốn ôm anh đêm nay!". Nhanh như cắt hắn quay lại ôm ghì nó vào lòng thủ thỉ "Xin lỗi em, anh yêu em! Bấy lâu nay là anh tệ và ích kỷ! Anh đã làm em vất vả rồi. Hãy tha thứ cho anh!" Nó lịm đi cùng nước mắt và nụ cười còn vương trên môi. Là mơ hay là thật thì từng lời hắn vừa nói đã in hằn trong trí nhớ nó.

Sáng hôm sau khi nó hé mở đôi mắt trong vắt lên đã thấy hắn đang mỉm cười nhìn mình. Quá thẹn thùng nó vùng dậy chạy trốn. Hắn túm áo nó lại ôm chặt nó từ phía sau đều giọng "Đêm qua trong sáng, anh mới chỉ tỏ tình và em cũng mới chỉ ôm anh ngủ thôi! Em không cần ngượng đâu!". Rồi hắn ngọt ngào hôn lên tai và cổ nó...

Tình yêu mà nó mong đợi cuối cùng cũng đến thật rồi. Dẫu biết phía trước là cả quãng đường dài mà hai đứa phải tiếp tục bước đi. Nhưng nó không còn muốn quan tâm nữa. Bây giờ, ngay lúc này, nó hạnh phúc bên hắn. Thế là quá đủ rồi!

Quỷ Quyệt
(0:00 am - 31/07/2018)