Sunday, March 18, 2018

Cảm ơn cậu - điều giản dị nhất!

(Ảnh: Internet)
Thứ ánh sáng duy nhất tôi biết được trước khi gặp cậu là mặt trời, nhưng từ khi cậu bước đến bên đời tôi thì mọi thứ, mọi sự cảm nhận với cuộc sống này đã thay đổi. Cậu trở thành thứ ánh sáng duy nhất, niềm hy vọng duy nhất mà tôi có được.

Năm ấy gia đình tôi gặp chuyện chẳng mấy vui vẻ, cả thế giới quanh tôi bỗng chốc sụp đổ, tôi mất đi định hình về tương lai và dường như cả nhận thức phải sống tốt cũng chẳng còn. Trong phút chốc tôi muốn buông bỏ và rồi tôi gặp cậu - người con trai với khối óc nhanh nhạy, sự cố gắng vượt lên mọi khó khăn. Cậu đã đánh thức mọi giác quan trong tôi khiến tôi thấy cuộc sống này muôn màu, muôn vẻ hơn và tôi biết nhớ nhung, biết vì ai đó mà sống tử tế để có một tương lai tốt đẹp.

Cậu cứ vậy bên tôi cho đến khi gần kết thúc những năm tháng học sinh thì cậu biến mất. Tôi một lần nữa cảm thấy mất mát và định lùi vào những khoảnh khắc chán nản khi xưa. Nhưng may thay những cô bạn thân luôn bên tôi, họ kéo tôi đi ăn, đi cà phê, đi thư viện và đi du lịch quanh thành phố. Họ cho tôi thấy cậu tuy là ánh sáng vụt đến khi tôi bất ngờ rơi vào hố sâu không đèn điện khiến tôi cảm kích và muốn nắm tay cậu đến suốt cuộc đời, nhưng ngoài cậu ra thế giới ngoài kia là bao la rộng lớn và việc cậu rời đi để có một tương lai tốt đẹp hơn chính là lựa chọn sau cùng của cậu. Tôi không nên vì quyết định đó của cậu và bỏ bê chính mình.

Tôi... nay khác xưa và đã biết suy nghĩ trưởng thành hơn rồi!

Những ký ức về cậu sẽ là điều giản dị và đẹp đẽ nhất mà tôi luôn nghĩ về với nụ cười trên môi... cảm ơn cậu đã bước cùng tôi một đoạn đường đời!

Quỷ Quyệt
(3:59 pm - 18/03/2018)

No comments:

Post a Comment