(Ảnh: Internet)
Có những ngày chẳng còn muốn quan tâm điều gì đang xảy đến.Có những ngày tự nhiên thấy chẳng còn mặn mà gì với cuộc sống này nữa, bao nhiêu buồn khổ cứ ùa đến làm nước mắt ứa ra lúc nào không hay.
Có những ngày thấy bất lực và mệt mỏi biết nhường nào, chỉ muốn gục ngã trên vai ai đó để được vỗ về trong sự an yên.
Có những ngày mọi động lực cố gắng thêu dệt từ trước đến nay bỗng dưng đứt quãng trở nên rối ren đến nỗi bản thân chỉ muốn trốn chạy mãi mãi...
Có những ngày chỉ biết lặng thinh chẳng nói, chẳng rằng chỉ nhất mực im lặng; bởi vì sợ phải nói đến những điều làm mình đau lòng.
Có những ngày dẫu có muốn làm gì đó để thử mua vui cho bản thân cũng đành bất lực để nước mắt tràn xuống làm mặn đôi môi...
Có những ngày tự nhiên thấy chẳng còn mặn mà gì với cuộc sống này nữa, cứ như thế chỉ muốn ngủ vùi mãi mãi để khỏi phải tỉnh dậy, để khỏi phải đối mặt với dòng đời khắc nghiệt ngoài kia...
Có những ngày có những nỗi niềm và những suy nghĩ dại khờ như thế!
Quỷ Quyệt
(3:02 pm - 26/03/2018)
No comments:
Post a Comment