Wednesday, April 11, 2018

Có một ai đó đã đổi thay!

(Ảnh: Fb tác giả Du Phong)
Tôi và anh như hai đường thẳng song song, tôi đã cố gắng và anh cũng đã cố gắng nhưng thứ điểm chung mà cả hai muốn kiếm tìm dường như không có. Nó là điều gì đó vô vọng như chính tình trạng mối quan hệ của tôi lúc ấy.

Chúng tôi vẫn ở bên nhau, vẫn nắm tay nhau, vẫn cần mẫn đi cạnh nhau mỗi ngày nhưng khoảng cách vô hình giữa hai đứa cứ ngày một lớn dần. Trong tôi thứ cảm xúc về anh không còn vẹn nguyên và trong anh cũng vậy.

Có lần sau khi hôn nhau tôi hờ hững dựa đầu vào vai anh khẽ hỏi: "Anh thấy nụ hôn đó thế nào?". Anh yên lặng một hồi rồi hướng cánh tay về phía xa xăm "Anh thấy nó không bằng màn đêm ngoài kia!". Tôi lặng người đôi hàng mi cụp xuống, tay nghịch ngợm mân mê bàn tay anh mà không biết nói gì.

Đêm đó tôi bảo với anh rằng đừng ôm tôi vào lòng và anh đã không ôm tôi, hai đứa cứ vậy mà xoay lưng vào nhau. Nước mắt tự nhiên chảy dài, tôi khóc. Biết rằng anh có quay lại nhưng anh đã không chạm vào tôi dù chỉ một giây. Có thứ gì đó vô hình ngăn anh và cũng ngăn tôi quay lại ôm ghì lấy anh dù rằng trong lòng rất muốn!

Chưa bao giờ tôi thấy đêm lại dài và cô đơn đến đáng sợ như vậy...

Nhưng tất thảy những chuyện đã qua đó bây giờ dẫu có nhắc lại thì cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa. Có người hỏi tôi tại sao? Tôi mỉm cười, tay đặt vào ly trà ấm nóng giữa ngày đông buốt lạnh không anh và nói "Chỉ là có một ai đó đã đổi thay thôi. Có thể là tôi, là anh ấy hoặc cả hai đều không còn nghĩ về nhau như lúc ban đầu nữa, tình cảm cứ vậy mà mờ nhạt dần rồi hai người xa nhau.".

Tình yêu là như vậy, đến thật nhanh và ra đi cũng thật nhanh, thế nên nếu ta đang trong những ngày còn ấp ôm hơi thở của nhau thì hãy trân trọng những phút giây ấy bằng thứ tình cảm thật tâm nhất!

Quỷ Quyệt
(11:16 am - 01/04/2018)

No comments:

Post a Comment