Saturday, June 26, 2021

Có những lá thư sẽ chẳng bao giờ được gửi đi

(Ảnh: Pinterest)
Tôi từng viết một vài lá thư điện tử, chúng được lưu ở mục thư nháp. Những lá thư ấy viết cho người khác và cũng viết cho cả chính tôi ở thời điểm tương lai. 

Lá thư viết cho người khác, nội dung chỉ toàn là chúc người ta hạnh phúc, chúc người ta đừng nghĩ về mình, chúc người ta đừng bao giờ thất bại và khổ tâm. Còn lá thư viết cho chính mình ở thời điểm tương lai thì toàn là những nội dung được đặt dấu hỏi ở cuối. 

Đúng vậy, là tôi tò mò về mình của những năm sau này, rằng khi đó tôi đã trưởng thành hơn chưa, tôi có ổn định, có thành công chưa, có còn băn khoăn và nghĩ ngợi linh tinh về những chuyện chẳng còn quan trọng... hay tôi đã được hạnh phúc như tôi hằng mong ước?

Bởi ở hiện tại, guồng quay của công việc, của cơm áo gạo tiền, của những khắc nghiệt trong cuộc sống, được, mất, hơn, thua... khiến tôi muốn bước khỏi đó trong chốc lát. Và tôi nghĩ, nếu chẳng thể trú ẩn trong quá khứ hay hiện tại thì thử du ngoạn đến tương lai coi sao!

Rồi tôi bắt đầu viết những lá thư như thế, gửi cho chính mình của những ngày, những tháng, những năm sau này...

Tôi thường đặt câu hỏi, rằng ở hiện tại tôi đang như thế này, nếu tôi làm thế kia thì ở tương lại mọi chuyện sẽ như thế nào? Và khi lá thư kết thúc tôi hẹn lịch ở một thời điểm trong tương lai - thời điểm mà tôi nghĩ rằng mình sẽ ngạc nhiên khi thấy có một lá thư từ chính mình được gửi tới. Mục thư đi cũng vì vậy mà mỗi ngày một dày lên. 

Nhưng tôi cũng chợt nhận ra, ngày ngày trôi qua, khi có một thay đổi nào đó tôi lại lật mở những lá thư ở mục thư đi đó và hoàn về thành thư nháp. Bởi nội dung lá thư đó chẳng còn phù hợp nữa. Và có lẽ con người tôi của ngày hôm nay không còn giống con người tôi của ngày hôm qua - ngày mà tôi lên lịch cho lá thư điện tử tôi vừa hoàn về mục thư nháp ấy nữa. 

Những lá thư dự định gửi cho người khác và cho chính tôi cũng vì thế mà mãi mãi nằm im trong mục thư nháp!

Có những lá thư sẽ chẳng bao giờ được gửi đi... 

Gi
(26/06/2021 - 11:44pm)

No comments:

Post a Comment