(Ảnh: Internet)
Đêm qua nghe nhạc, em nhớ đến anh rồi bật khóc nức nở, em vội vã lấy giấy lau những giọt nước mắt bất chợt đó đi.Em quên anh có được không? Liệu em có làm được điều đó không khi mà đi đâu, làm gì, hay ở cùng với ai em cũng chỉ nhìn thấy bóng hình hai ta của những ngày hạnh phúc đã qua.
Anh đang hạnh phúc rồi, anh thật sự đang hạnh phúc rồi, cùng với người khác không phải em! Em không trách anh, cũng chẳng dám tham vọng có lại anh trong vòng tay mình. Chỉ mong anh hãy mãi như vậy, đừng rời bỏ người con gái ấy, để cô ấy giống như em bây giờ.
Không ai bắt em phải nhớ anh, chỉ là những kỷ niệm cùng ký ức xưa cũ quá mặn nồng khiến em không thể buông bỏ dẫu cho anh đã bỏ đi từ lâu lắm rồi. Người ta nói "Quên là khi nghĩ đến người cũ ta sẽ không cảm thấy đau nữa!", giờ đây nghĩ về anh em vẫn đau...
Có lẽ em vẫn chưa thể quên được anh. Thế nhưng mà em vẫn muốn hỏi rằng "Em quên anh có được không?". Ở trong tim em anh vẫn hiện hữu như xưa, chưa bao giờ biến mất, chưa bao giờ!
Em thấy mình ngu ngốc, dẫu em luôn thấy mình ngu ngốc nhưng không thể phủ nhận nỗi nhớ ấy. Em nhớ anh!
Em buồn lắm, em đau lòng lắm, em lưu luyến lắm những năm tháng thanh xuân cùng anh! Em còn phải làm ra vẻ mình ổn đến bao giờ?
Em quên anh có được không?
Quỷ Quyệt
(10:15 pm - 19/07/2018)
No comments:
Post a Comment