(Ảnh: Internet)
Mưa!Ướt hết các phố, mọi nẻo đường cho đến tâm trí tôi đều ủ rũ. Tôi mông lung nghĩ về tương lai mờ nhạt mà mình không thể định hình được. Tôi lắng lo và bất an từng chút một trong từng cử chỉ của chính mình. Tôi sợ hãi việc phải đối mặt với thực tại kém cỏi của bản thân.
Mưa!
Từng giọt mưa lạnh lẽo chảy vào con tim yếu mềm đang bơ vơ giữa dòng đời ở cái tuổi phần tư cuộc đời, từ tình cảm, tình thân cho đến tình bạn rồi cả công việc, mọi thứ đang bị đảo lộn vào nhau khiến đầu óc tôi căng như dây đàn. Tôi thực sự muốn cắt đứt mọi thứ để không còn phải nghĩ suy gì nữa.
Mưa!
Những vạt mưa xiên xẹo theo chiều gió cứ vô tình táp thẳng vào mặt, lạnh, lạc lõng, suy sụp, tôi muốn thoát khỏi cảm giác này.
Mưa!
Một chiều mưa với bao nhiêu xúc cảm, tôi vỗ ấm, an ủi chính mình bằng ly trà nóng hổi. Chắc đâu đó trong lòng tôi vẫn thôi thúc rằng "Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!", thế cho nên dù sao đi chăng nữa tôi vẫn cố gắng gượng...
Nhưng nước mắt chợt nhoèn đôi mi, mọi thứ đều mờ đi như tấm kính cửa sổ kia bị làm mờ bởi mưa...
Quỷ Quyệt
(5:23 pm - 19/07/2018)
No comments:
Post a Comment