Luôn tự hỏi những cái cảm xúc buồn vui vu vơ nó là gì? Rất khó để không suy nghĩ lung tung khi mà cứ giữ mãi những hình ảnh buồn đến nao lòng trong tim. Thực tế thì con người ta chẳng ai buồn mãi được...chỉ có điều họ không muốn vui?! Chắc ai cũng ngạc nhiên! Làm gì có ai muốn buồn phải không?
Câu trả lời cho câu hỏi trên là "có" đó các bạn ạ. Họ không thể dứt khỏi những thứ cảm xúc đã qua nên mới bị phiền muộn chiếm giữ tâm can. Vui ư? Họ có vui chứ, nhưng khi được vui họ lại đặt ra một câu hỏi ngớ ngẩn, đó là "liệu niềm vui này sẽ đến với mình trong bao lâu?". Nhiều bạn trẻ trả lời câu hỏi đó nhanh lắm, các bạn ấy nói như thế này: "ôi trời đúng là lo bò trắng răng!", hay là: "vui được bao lâu thì cứ vui, đời mà!". Vậy nếu là bạn, bạn sẽ trả lời ra sao?
Cuộc sống là một chuỗi những sự việc, sự kiện to nhỏ nối đuôi nhau tạo nên. Theo tôi thấy cuộc sống là thứ gì đó khó hình dung...và mỗi người sẽ tự tạo ra sự hình dung chính xác nhất về cuộc sống của mình. Điều đó có nghĩa là: "bạn là người nắm giữ số phận của bạn chứ không nên đổ thừa cho ông trời". Thật vậy, ông trời chẳng bắt ép ai phải làm bất kì điều gì theo ý ông ấy cả. toàn các bạn tự làm, tự chuốc lấy...và cuối cùng là: "ôi ông trời ơi, con ăn ở đâu có tới mức xấu xa, đê hèn mà sao ông lại thế này, mà sao ông lại thế kia...bla...bla".
Buồn hay vui đều tự ta muốn nó. Bạn có thể gạt phăng tất cả đau thương, mệt mỏi, tìm đến những xúc cảm vui tươi sống động hơn nếu bạn là người khoáng đạt, tâm trí không phụ thuộc hoàn cảnh. Còn bạn luôn bị nỗi sầu muộn ám ảnh chẳng qua là do bạn quá nhạy cảm...hoặc là bạn đang có xu hướng tìm về bệnh tự kỉ. Tốt nhất bạn nên đến bệnh viện.
Sẽ có lúc bạn đang hồ hởi bắt đầu quyết tâm thôi theo đuổi bi thương để tìm về hạnh phúc thì không may gặp vật cản, lúc đó tôi thực sự van xin bạn đừng buông xuôi cái quyết tâm tích cực nảy lửa trong người bạn, có được không? Bởi vì...nếu bạn thả lỏng đôi tay, vứt bỏ tâm hồn, mặc kệ cảm giác...thì tất cả chấm hết bạn ạ. Một cái kết quá nản đó???
Vậy bấy nhiêu những điều tôi vừa nói có làm các bạn ngộ ra vấn đề mình đang mắc phải là gì không? Cố gắng thay đổi đi bạn nhé...
Câu trả lời cho câu hỏi trên là "có" đó các bạn ạ. Họ không thể dứt khỏi những thứ cảm xúc đã qua nên mới bị phiền muộn chiếm giữ tâm can. Vui ư? Họ có vui chứ, nhưng khi được vui họ lại đặt ra một câu hỏi ngớ ngẩn, đó là "liệu niềm vui này sẽ đến với mình trong bao lâu?". Nhiều bạn trẻ trả lời câu hỏi đó nhanh lắm, các bạn ấy nói như thế này: "ôi trời đúng là lo bò trắng răng!", hay là: "vui được bao lâu thì cứ vui, đời mà!". Vậy nếu là bạn, bạn sẽ trả lời ra sao?
Cuộc sống là một chuỗi những sự việc, sự kiện to nhỏ nối đuôi nhau tạo nên. Theo tôi thấy cuộc sống là thứ gì đó khó hình dung...và mỗi người sẽ tự tạo ra sự hình dung chính xác nhất về cuộc sống của mình. Điều đó có nghĩa là: "bạn là người nắm giữ số phận của bạn chứ không nên đổ thừa cho ông trời". Thật vậy, ông trời chẳng bắt ép ai phải làm bất kì điều gì theo ý ông ấy cả. toàn các bạn tự làm, tự chuốc lấy...và cuối cùng là: "ôi ông trời ơi, con ăn ở đâu có tới mức xấu xa, đê hèn mà sao ông lại thế này, mà sao ông lại thế kia...bla...bla".
Buồn hay vui đều tự ta muốn nó. Bạn có thể gạt phăng tất cả đau thương, mệt mỏi, tìm đến những xúc cảm vui tươi sống động hơn nếu bạn là người khoáng đạt, tâm trí không phụ thuộc hoàn cảnh. Còn bạn luôn bị nỗi sầu muộn ám ảnh chẳng qua là do bạn quá nhạy cảm...hoặc là bạn đang có xu hướng tìm về bệnh tự kỉ. Tốt nhất bạn nên đến bệnh viện.
Sẽ có lúc bạn đang hồ hởi bắt đầu quyết tâm thôi theo đuổi bi thương để tìm về hạnh phúc thì không may gặp vật cản, lúc đó tôi thực sự van xin bạn đừng buông xuôi cái quyết tâm tích cực nảy lửa trong người bạn, có được không? Bởi vì...nếu bạn thả lỏng đôi tay, vứt bỏ tâm hồn, mặc kệ cảm giác...thì tất cả chấm hết bạn ạ. Một cái kết quá nản đó???
Vậy bấy nhiêu những điều tôi vừa nói có làm các bạn ngộ ra vấn đề mình đang mắc phải là gì không? Cố gắng thay đổi đi bạn nhé...
_TA_
Copy vui lòng liên hệ mình nha. thank.