(Ảnh - Pin)
Bạn biết không, khi tôi, bạn và tất cả chúng ta đủ mười tám tuổi thì chúng ta bắt đầu phải chịu trách nhiệm với cuộc đời của mình. Lúc đó có thể chúng ta sẽ thật non dại, ngây thơ và ngốc nghếch biết bao. Nhưng để trưởng thành, chúng ta phải rời xa vòng tay ôm ấp và che chở của bố mẹ dẫu cho bản thân có muốn hay không.
Người ta thường nói, bản thân một người dù vững vàng đến mấy cũng có ngày bị giông tố cuộc đời quật ngã. Thật vậy, giông tố cuộc đời chỉ rình mò lúc chúng ta không còn được bố mẹ kè kè ở bên để cuồn cuộn lao tới quật cho ta tơi tả. Vậy, chúng ta sẽ vì thế mà chịu thua sao?
Mỗi một vết thương trên cơ thể dù lớn hay nhỏ chẳng phải đều sẽ lành lại và nhường chỗ cho những vết sẹo. Chứ làm gì có vết thương nào cứ rách toạc ra mà không thể lành lại theo thời gian đâu? Với suy nghĩ đó nên mỗi lần bị vấp ngã trên đường đời, thay vì ôm mặt khóc, tôi sẽ đứng dậy. Thà rằng vừa đi vừa khóc còn hơn. Chí ít tôi còn đang hành động chứ không phải chỉ biết ngồi đó như con ngốc chờ người đến cứu nguy.
Những khi thất bại ập đến, tôi bị nhấn chìm trong sự sợ hãi và hoang mang. Lúc đó, tôi tự hỏi trên cao nữa sẽ là gì? Chẳng lẽ mình lại phải chịu đựng việc bị vùi dập như thế này sao? Không! Không bao giờ tôi cho phép bản thân mình dừng lại. Cho dù là đi chậm, cho dù mỗi chân chỉ nhích lên một centimet thì tôi vẫn cứ bước tiếp, vẫn quyết tâm phải leo lên khỏi cái hố mang tên thất bại. Leo lên để biết được bầu trời bao la và rộng lớn đến đâu. Leo lên để bước ra khỏi vùng sợ hãi và yếu đuối. Leo lên để mạnh mẽ sải cánh bay theo ước mơ và khát vọng. Leo lên để đón những cơn gió mát đúng nghĩa.
Chim cánh cụt không thể bay còn bơi nhanh hơn cá khi dưới nước, và chạy nhảy vui đùa trên cạn được thì tại sao tôi, bạn và chúng ta phải sợ "đôi cánh gãy". Mọi thất bại đều có thể là điểm khởi tạo nên mọi thành công nếu chúng ta biết nỗ lực hết mình!
Hãy bay thật cao, thật xa để tự bản thân mình trả lời câu hỏi "Trên cao nữa sẽ là gì?" và để minh chứng cho giông tố cuộc đời thấy rằng dẫu các ngươi có xấu tính "bẻ gãy cánh" của chúng tôi, thì chúng tôi vẫn sẽ bay lên. Thậm chí là bay cao hơn cả cơn giông tố cuộc đời này để đón cho mình ánh bình minh trên cao thật ấm áp và êm dịu!
Thế cho nên, mỗi người trong chúng ta hãy cố gắng lên và đừng bao giờ nghĩ đến hai từ "bỏ cuộc" mọi người nhé!
Gi (11:36 PM - 19/12/2021)
No comments:
Post a Comment